Tư vấn luật dân sự \| luật sư dân sự
- Chi tiết
- Chuyên mục: Luật dân sự
- Được đăng: 09 Tháng 4 2012
- Lượt xem: 1413
Hành vi pháp lý (còn gọi là giao dịch) là sự bày tỏ ý chí của chủ thể quan hệ pháp luật nhằm tạo ra các hệ quả pháp lý.
Hành vi dân sự đơn phương làm phát sinh nghĩa vụ là hành vi pháp lý được chủ thể của quan hệ pháp luật thực hiện với ý thức rằng bằng hành vi đó, chủ thể của quan hệ pháp luật cam kết đáp ứng một yêu cầu của một chủ thể khác của quan hệ pháp luật. Với định nghĩa đó, ta có thể gọi hành vi dân sự đơn phương là cam kết đơn phương. Nghĩa vụ phát sinh từ ngày cam kết được ghi nhận dưới một hình thức nhất định chứ không phải từ ngày cam kết được chấp nhận, nhưng, tất nhiên, chỉ được thực hiện một khi cam kết được chấp nhận, nghĩa là khi xác định được lai lịch của người có quyền yêu cầu.
Có những hành vi được thực hiện một cách có ý thức nhưng người thực hiện lại không hề đưa ra một cam kết nào với bất kỳ ai. Nghĩa vụ phát sinh trong trường hợp này, nếu có, hoàn toàn nằm ngoài ý chí chủ quan của đương sự. Khi đó, hành vi được thực hiện không mang tính chất của hành vi dân sự đơn phương mà có ý nghĩa của một sự kiện pháp lý làm phát sinh nghĩa vụ. Ví dụ: một người cố ý hủy hoại tài sản của một người khác có nghĩa vụ bồi thường thiệt hại cho người có tài sản; nhưng không thể nói rằng người gây thiệt hại mong muốn xác lập nghĩa vụ đó. Ví dụ khác: một người chiếm hữu tài sản mà không có căn cứ pháp luật. Theo BLDS Ðiều 609, nghĩa vụ trong ví dụ vừa nêu được xác lập trên cơ sở trách nhiệm dân sự ngoài hợp đồng, một loại sự kiện pháp lý sẽ được phân tích ở phần kế tiếp.