ta có cách phân loại tài sản thành hoa lợi, lợi tức. Điều 182 BLDS quy định: “ Hoa lợi là sản vật tự nhiên do tài sản mang lại. Lợi tức là khoản lợi thu được từ việc khai thác tài sản.”. Nói một cách tổng quát, hao lợi, lợi tức là những vật có giá trị tiền tệ do tài sản sinh ra. Ta gọi tài sản sinh ra hoa lợi, lợi tức là tài sản gốc. Cần lưu ý rằng, việc phân định tài sản gốc và hoa lợi, lợi tức trong nhiều trường hợp không thể rạch ròi được bởi có một số trường hợp hoa lợi, lợi tức được tiêu dùng, biến mất hoặc được tích lũy để trở thành tài sản đầu tư (tài sản gốc mới) và tiếp tục sinh lợi. Hoặc có nhiều trường hợp tài sản gốc là tài sản không thể sinh lợi, như vật dụng cá nhân, kỷ vật gia đình...Như vậy, tài sản gốc được hiểu như tài sản để bảo tồn và sản xuất ra những lợi ích vật chất một cách đều đặn, phục vụ cho chủ sở hữu hoặc người có quyền thụ hưởng lợi ích vật chất từ tài sản.

 

Chỉ được gọi là hoa lợi, lợi tức những tài sản sinh ra từ tài sản gốc mà không làm giảm sút chất liệu của tài sản gốc (ở mức có thể nhận thấy được). Trong trường hợp để thu được một lợi ích vật chất từ tài sản gốc mà không thể tái tạo bằng cách khai thác khả năng sinh lợi của tài sản gốc hoặc chỉ có thể tái tạo bằng cách lặp lại một chu kỳ đầu tư nhằm khôi phục chất liệu của tài sản gốc, thì lợi ích vật chất thu được đó chính là sản phẩm mà không phải là hoa lợi, lợi tức. ở góc độ pháp luật về tài sản, sản phẩm là một hình thức tồn tại của tài sản gốc, hay đúng hơn là sự thay đổi hình thức tồn tại của tài sản gốc. Một tài sản có thể là hoa lợi trong quan hệ này và là sản phẩm trong một quan hệ khác.

 

Việc phân loại tài sản theo cách thức này có ý nghĩa quan trọng trong việc xác định nghĩa vụ của người khai thác tài sản mà không phải là chủ sở hữu (theo quy định tại Điều 606 BLDS) hoặc trong các trường hợp phân chia tài sản cụ thể. Về phương diện quản lý sản nghiệp, sự phân biệt này có ý nghĩa đối với các nhà đầu tư: nếu tài sản thu được là hoa lợi, lợi tức thì nhà đầu tư được tự do trong việc thụ hưởng và tiêu dùng; nếu tài sản thu được là một sản phẩm, thì nhà đầu tư nên tái đầu tư để khôi phục khả năng sinh lợi của tài sản gốc. Đó chính là lợi ích thực tiễn của sự phân biệt.

click liên hệ luật sư.

lienhe